Quân Lâm Nhị Thứ Nguyên

Chương 238: Giấu đầu lòi đuôi




“Híz-khà-zzz ~~ híz-khà-zzz ~~~ híz-khà-zzz ~~~~~!”

“Híz-khà-zzz cái đầu của ngươi! Thằng nhóc thối! Chẳng lẽ da của ngươi làm bằng sắt sao? Tại sao lại dày như vậy?” Sau vài phút dúi người vào cổ của Ye Jian để gặm lấy gặm để, cuối cùng, queen cũng nhổm người dậy; Sau đó, mặt đỏ rực, tức tới bể phổi mà mắng to.

Cắn xé cả buổi, kết quả là ngoại trừ việc khiến cho da của thằng nhóc thúi này đỏ lên một chút ra thì ngay cả một cái dấu răng cũng không xuất hiện. Rõ ràng là răng của mình cũng đã sắp buốt tới mất cảm giác, vậy mà thằng này, ngoại trừ cứ việc không ngừng rống lớn như là đang phát xuân ra thì nào có chút gì giống như là đang chịu đau đớn?

Bộ dạng như vậy, càng khiến cho queen-sama tức tới nghiến răng nghiến lợi, hận không thể một hớp cắn rớt một miếng thịt của cái tên vô sỉ trước mặt.

“Nè! Nè! Người bị cắn là tôi đó nha! Cô cắn tôi giờ còn phàn nàn cái gì?”

“Bớt nói nhảm! Lập tức triệt tiêu sức mạnh, để cho ta ăn sạch ngươi!!”

Trừng đôi mắt dịu dàng như nước lại vừa mê ly tựa như anh đào, queen-sama giạng chân mà ngồi trên bụng của Ye Jian, cư cao lâm hạ mà nhe răng mèo, nũng nịu ra lệnh.

Nằm trên giường, Ye Jian một bên vừa sung sướng mà hưởng thụ lấy cảm giác dễ chịu khi được đôi chân láng mịn của nữ hoàng kẹp lấy, một bên vừa suy nghĩ về ý đồ xấu với nữ hoàng.

Nói giỡn! Từ xưa tới giờ, chỉ có cậu ăn sạch muội tử, nào có đạo lý muội tử ăn cậu?

Con cáo nhỏ này cũng quá to gan đi, là queen thì sao? Có quyền ngang ngược trước mặt cậu? Bớt đùa! Đừng có nói là nữ hoàng, ngay cả nữ thần cũng có không ít bị cậu làm cho dục tiên dục tử tới khóc thét sau đó bị cậu một ngụm nuốt hết.

Cho nên hiện tại, bị một con cáo nhỏ khiêu khích như vậy, ma vương đại nhân ‘tức’ rồi.

“Cô xác định là muốn ăn ta sao?”

“Nói nhảm! Không ăn ngươi thì làm sao bản nữ hoàng khôi phục thực lực? Nhanh lên! Lập tức triệt hồi sức mạnh!”

Thật đúng là choáng nha! Con nhóc này thật đúng là coi mình thành Đường Tăng rồi? Ăn xong là có thể khôi phục thực lực? Được! Muốn ăn ta đúng không? Muốn khôi phục thực lúc đúng không? Hừ hừ!

Miệng nhếch lên một đường cong ma quỷ, đôi tròng mắt màu hổ phách cũng dần dần lóe lên một luồng tà quang yêu dị.

“Được! Nếu nữ hoàng bệ hạ đã muốn ăn ta như vậy, vậy thì tới đi!”

Nói xong, cả người Ye Jian liền buông lỏng, giống như là đã hoàn toàn buông tha cho tính mạng mình, cam nguyện coi mình là thịt cá mà dâng lên.

Mà queen, vốn dĩ chỉ đang định tìm cớ để giáo huấn Ye Jian một chút, giờ lại đột nhiên thấy Ye Jian lộ ra vẻ cam chịu, nàng lập tức có chút kinh nghi bất định.

Ở trong lòng, có một thanh âm đang nói cho nàng biết, đó là tuyệt đối không nên tiếp tục làm gì nữa. Kết thúc ở đây đi, bằng không kế đó sẽ rất là nguy hiểm.

Nhưng cùng lúc đó, tâm thái nữ hoàng vốn cao ngạo của nàng lại không ngừng nói với nàng: Không được rút lui, bởi nếu giờ mà rút lui, vậy thì về sau nàng vĩnh viễn cũng không còn cách để có thể ngẩng đều lên trước mặt thằng nhóc này. Đây là điều mà một nữ hoàng như nàng không thể tiếp nhận.

Từ trước tới giờ, chỉ có nàng đứng ở thế chủ động. Nàng là queen, sao có thể cúi đầu trước mặt một thằng nhóc ranh như thế này?

Cho nên rất nhanh, lòng tự trọng đầy cao ngạo của nàng đã hoàn toàn lấn át linh cảm bất an. Hơi cắn răng một cái, queen trừng đôi mắt đẹp, sau đó giương nanh múa vuốt mà nhào tới, chuẩn bị bắt đầu một đợt cắn xé mới.

Nhưng mà, ngay trong tích tắc mà nàng cúi người xuống, thì cơ thể vốn còn đang thư giãn của Ye Jian lại đột nhiên dùng sức, hai tay giơ mạnh lên. Và rồi trong tiếng kinh hô của nữ hoàng, Ye Jian trực tiếp một tay ôm lấy eo của nàng, một tay khác thì đè chặt lấy sau gáy của nàng, rồi kéo xuống.

Trong ánh mắt soi mói đầy vẻ bất khả tư nghị của queen, đôi môi của cả hai cứ thế mà từ từ tiếp cận lại gần nhau, và rồi...

Chụtt ~~~!

Bốn môi quyện vào nhau, queen trợn tròn mắt khi phát hiện ra rằng chuyện này thật sự xảy ra. Kế đó, trời đất quay cuồng, khi queen phục hồi tinh thần lại thì vị trí của hai người đã hoàn toàn đảo ngược.

Trừng mắt mà nhìn chằm chằm vào gương mặt cách mình trong gang tấc, queen xấu hổ và giận dữ mà muốn dùng sức giãy giụa. Chỉ là, khi thân thể vừa cử động, queen liền phát hiện là thân thể mình đã hoàn toàn không nghe mình nữa.

Lần này, nàng thật sự bị dọa sợ không nhẹ, đến nỗi ngay cả cái miệng nhỏ cũng quên phòng ngự để cho Ye Jian có thể thừa cơ đột nhập vào.

“A... ~~~!!”

Nữ hoàng đã hoàn toàn mất đi sức mạnh, chỉ còn có thể phát ra tiếng ngâm nhẹ mơ hồ không rõ. Như vậy, chỉ với chừng đó, liệu có thể ngăn cản ma vương được sao?

Zoẹt —— Roẹt ~~~~~~~!
Tiếng vải bị xé rách vang lên, khiến cho cơ thể của nữ vương lập tức cứng đờ.

Cái này, đây rốt cục là tình huống gì!? Tại... Tại sao thằng nhóc này lại dám to gan lớn mật như vậy!?

Hôn mình còn không nói, giờ lại còn dám xé y phục của mình.

Đáng giận! Thằng nhóc ranh thối tha này! Dưới bộ quần áo này, mình căn bản là không mặc gì hết, hoàn toàn không có che lấp! Là chân không đó!!

[ truyen cua
tui @@ Net ] Quần áo bị xé như vậy, có khác nào là sau đó mình chỉ còn cách hoàn toàn xích lõa trước mặt nó!?

Cảm giác xấu hổ và giận dữ cứ không ngừng trào lên trong lòng, nhưng với Ye Jian mà nói, chỉ nhiêu đó là đủ rồi sao?

Ma chưởng nóng hổi bắt đầu không chút kiêng kị mà mơn trớn lấy đôi vai mượt mà của nữ hoàng bệ hạ, sau đó, dần dần trượt xuống, cuối cùng là leo lên đỉnh núi, rồi thoáng một cái, trực tiếp trùm lên rồi bắt lấy cặp vú xinh đẹp ngạo nghễ vốn chưa từng bị khác phái chạm vào của nữ hoàng.

Giờ khắc này, toàn thân của nữ hoàng rung mạnh, trong đôi mắt đẹp đờ đẫn hiện lên vẻ không thể tin được.

Nhiệt độ nóng rực không ngừng rót vào trong lòng của queen, cảm xúc ngứa ngáy khó chịu khiến cho toàn thân của nàng như đang nhũn ra, trong lòng choáng váng.

Bất quá, dù vậy, nàng vẫn y nguyên giữ được sự thanh tỉnh.

Bị làm chuyện vô lễ như thế, bị làm chuyện hổ thẹn như thế, với tư cách là một nữ hoàng, nàng tuyệt đối không thể cho phép. Không thể để nó xảy ra! Nhất định phải ngăn lại! Sau đó đem thằng nhóc ranh to gan lớn mật này tháo thành tám khối, rồi từng ngụm ăn hết.

Không biết là do xấu hổ hay là do phẫn nộ, toàn thân của nữ hoàng đại nhân bắt đầu phát run, tứ chi mảnh khảnh cùng thân hình thon thả cũng bắt đầu giãy giụa kịch liệt.

“Ô! Ô ô ô ~~~!!!”

Trừng to đôi mắt hồng hồng, queen-sama ra sức giãy giụa.

Nhưng mà, đã hoàn toàn mất đi sức mạnh, nàng cho dù có giãy giụa thì có thể giãy được tới đâu? Thay vì nói là giãy giụa, thì hành vi của nàng hiện giờ càng giống như là đang chủ động hùa theo.

Đúng vậy, ở trong mắt của Julia, người mà từ đầu tới giờ vẫn luôn im lặng đứng ở một bên, thì hiện giờ onee-sama của mình chỉ đang cố gắng hùa theo Ye Jian. Cho nên, Julia không quấy rầy. Tuy nhiên không hiểu tại sao khi nhìn thấy cảnh này, trong lòng của thiếu nữ hơi cảm thấy có chút ê ẩm, nhưng không có mệnh lệnh của onee-sama và Ye Jian, thiếu nữ sẽ không làm chuyện gì dư thừa.

“Xoạt... Cô ô ~~! A... Y ờ ô ô ô ~~~!”

Tiếng nũng nịu mơ hồ không rõ, theo thời gian trôi qua dần biến thành từng tiếng thân ngâm đầy sa đọa. Nữ hoàng cao cao tại thường, đã khi nào từng bị khác phái giày vò như vậy.

Gương mặt xinh đẹp đã đỏ lên tới mức có thể nhỏ ra máu, cảm giác xấu hổ và giận dữ cũng đã đạt tới đỉnh phong.

Đẩy cũng không được, giãy giụa không nổi, ngay cả quyền lợi để nói chuyện cũng bị tước đoạt.

Quá oan uổng! Quá ghê tởm! Thằng nhóc chết tiệt! Đối với nữ hoàng mà nói thì đây quả thực là một sự sỉ nhục trước nay chưa từng có!

Cho nên, trải qua một phen châm chước, nữ hoàng rốt cục hạ quyết tâm.

Những chỗ khác có lẽ không có cách để cắn, thế nhưng cái thứ đang quấy ở trong miệng mình, lại hoàn toàn có thể cắn được. Phải biết rằng, đó là một trong những thứ yếu ớt nhất trên cơ thể.

Nhìn Ye Jian với ánh mắt như sắp trả được thù, nữ hoàng bệ hạ dồn chút sức mạnh ít ỏi còn sót lại vào hai hàm, chuẩn bị một hơi cắn xuống.

Nhưng rồi, đúng vào lúc này, một luồng điện giật tựa như thủy triều bỗng bùng lên và chiếm lấy mọi ngóc ngách trong cơ thể của nữ hoàng.

“Cô A... ~~~!!”

Phần sức mạnh ít ỏi còn thừa lại hoàn toàn biến mất, mà ngay cả ý thức vốn thanh tỉnh thì vào giờ khắc này cũng trở nên mông lung.

Không biết từ lúc nào, một cái tay khác của Ye Jian đã bắt chặt lấy chiếc đôi hồ ly mềm nhung nhung của nữ hoàng. Chỉ khẽ bóp một cái, nữ hoàng đã như bị điện giật, toàn thân xụi lơ. Trên thế giới này, cũng chỉ có tự thân queen biết rõ, nhược điểm lớn nhất trên người mình chính là chiếc đuôi này.

Một khi bị bắt lấy, vậy nàng cũng chỉ có thể biến thành một con cừu non đợi làm thịt.

Convert by: Strauss